Banner trường
chay_anh
Góc nhỏ văn chương tháng 9

BẢN GIAO HƯỞNG ĐẦU THU, NƠI THANH XUÂN BẮT ĐẦU

     Mùa thu lại đến, nhẹ nhàng như từng “bước chân” thời gian len lỏi qua kẽ lá, đánh thức đất trời bằng hương thơm dịu nhẹ của nắng nhạt và gió se. Những chú ve cuối mùa đã thôi ngân nga bản nhạc mùa hạ, cây phượng đỏ cũng khẽ khép lại sắc rực rỡ cuối cùng. Trong làn gió nhẹ man mát ấy, mùa tựu trường lại dịu dàng gõ cửa, mang theo biết bao cảm xúc bồi hồi thân quen.

     Trên vòm cây, lá bắt đầu chuyển màu, từng tia nắng ấm áp rót xuống mái trường, gợi nhắc biết bao kỉ niệm tuổi học trò. Thu về không ồn ào, cũng chẳng rực rỡ, chỉ lặng lẽ nhuộm vàng con phố nhỏ, len sâu vào trong tim mỗi người một kí ức tuổi thanh xuân khó có thể thốt lên thành lời. Giữa khoảng lặng ấy, tiếng trống trường bỗng vang lên giữa bầu trời trong xanh, khẽ lay động những tâm hồn mơ mộng, đang chập chững bước vào hành trình mới.

     Mùa tựu trường không chỉ mở đầu cho một năm học, mà còn là hành trình tươi đẹp được mở ra phía trước - nơi ước mơ và hoài bão được viết nên trong từng trang giấy trắng. Buổi sáng đầu tiên mang theo cả một bầu trời cảm xúc, khi nỗi lo âu xen lẫn niềm háo hức tràn ngập khắp lồng ngực. Có người rạng rỡ gặp lại bạn cũ, có người e ấp nép sau lưng mẹ nơi cổng trường, cũng có những ánh mắt khẽ chạm vào hàng ghế thân quen như đánh thức ký ức thân thương.

    Những chiếc áo trắng tinh khôi lại một lần nữa hòa vào dòng người, cùng bước qua cánh cổng thân thuộc - nơi ta đã từng vấp ngã, từng bật cười và từng đam mê. Tiếng trống khai trường vang lên, ngân dài và sâu lắng như lời chào đón một chặng đường mới, đầy ắp những điều kỳ diệu đang chờ đón phía trước.

     Trong khoảnh khắc ấy, mỗi bước chân qua cánh cổng là hành trình viết tiếp câu chuyện của chính mình - một câu chuyện rực rỡ với những ngày tháng đầy ý nghĩa. Giữa không gian thoang thoảng mùi vở mới và phấn trắng, thời gian như chậm lại. Cô đọng trong từng âm thanh của tiếng cười đùa, từng bước chân vội vàng và trở nên khó tả lạ thường.

     Ta bỗng thấy mình nhỏ bé giữa sân trường rộng lớn, bàn tay khẽ siết chặt lại mà lòng đầy háo hức. Nỗi lo âu, hồi hộp xen lẫn niềm vui hội ngộ, để rồi trong thời khác đó, ta chợt nhận ra: tuổi trẻ không thể đo lường bằng những tháng ngày nghỉ ngơi, mà được khắc sâu vào trái tim qua những cuộc gặp gỡ, kỉ niệm khó quên. Mỗi mùa tựu trường bắt đầu là một chương mới mở ra trong quyển sách “viết nên tuổi thanh xuân” - nơi những câu chuyện về ước mơ, tình bạn và khát vọng được tiếp nối không ngừng.

     Tựu trường sao mà dịu dàng, tinh khôi và tha thiết thế - như lời nhắn nhủ về con đường phía trước, và chúng ta, những người đang lớn lên từng ngày, luôn có quyền được khát khao, được phép vấp ngã. Cũng như mùa thu năm nào, dù qua bao đổi thay, vẫn đều đặn trở về, mang theo hơi thở của thời gian và hy vọng bất tận. Dù đã trưởng thành hay vẫn còn bé nhỏ - hãy học cách bắt đầu một hành trình mới bằng tất cả niềm tin, ước mơ và khát vọng hoài bão.

A.V